Tối qua mệt quá, lăn ra ngủ lúc tầm 10h tối. Kết cục là hơn 2h sáng thì mắt mở tròn xoe, loay hoay thế nào cũng ko ngủ tiếp được. Đọc sách thì chắc chưa đến giờ hoàng đạo nên ko chữ nào vào đầu! :))
Ngồi giữa đêm khuya một mình thì dĩ nhiên là đến bà già cũng thấy… không bình thường. Tìm lại mấy thứ hay ho để đọc, nhớ ra bài thơ này của chị gái mà mình rất thích:
Dạ khúc
(Lê Vũ Hà)
Điệu waltz xoay không anh
Em như cơn gió
……………………ngẩn ngơ trên đường vắng
Tình yêu rơi vào nốt lặng
Lòng lấp sao cho đầy?
.
Anh tuột khỏi vòng tay
Em một mình lặng lẽ
Xoay vòng
Trong dạ khúc đêm đông…