Cà phê uống dở

Em không được là tình đầu của anh

Cũng lặng cười chẳng được làm tình cuối

Chỉ nhỏ nhoi, tách cà phê nông nổi

Khoảnh khắc nào chết lặng giữa đơn côi.

Một chiều ngược nắng

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời